Thiên hạ dùng gia vị như một thứ định hương định vị cho món ăn.
Người Việt không khác, nhưng còn biết cách thưởng thức một dĩa gia vị
dưới dạng tươi sống, tận hưởng gia vị dưới hình thức nguyên vẹn nhất của
nó. Không phải nền ẩm thực nào cũng có điều tưởng như rất đơn giản đó.
Cà chua, dưa leo, xà lách hay hành tây trong món này tất nhiên là sống và không thể thiếu, nó không chỉ đẹp, chỉ ngon, mà còn giúp cân bằng bữa sáng.
Cà chua, dưa leo, xà lách hay hành tây trong món này tất nhiên là sống và không thể thiếu, nó không chỉ đẹp, chỉ ngon, mà còn giúp cân bằng bữa sáng.
Xem
vậy, bên cạnh những thứ đã được làm chín thì trong bất cứ nền ẩm thực
nào cũng đều xuất hiện rau củ tươi. Nhưng tươi sống như đĩa rau sống
Việt thì có thể coi là một ngoại lệ. Không gì đơn giản và dễ làm như một
đĩa rau sống, cách nào đi chăng nữa thì đĩa rau sống vẫn thích hợp với
một bữa cơm, đặc biệt khi bữa cơm ấy lắm thịt nhiều mỡ.
Nói
cách khác, đĩa rau sống không lúc nào thừa. Càng mâm cao cỗ đầy càng
cần đĩa rau sống. Và khi chỉ một mình với chén nước mắm, dĩa rau sống và
chén nước mắm ấy đúng là món ăn, không thể thiếu. Nói vậy nhưng cũng
còn tùy, không phải lúc nào hay trong trường hợp nào rau sống cũng "dễ
tính" như vậy. Một bát bún riêu đúng điệu phải kèm một đĩa rau diếp xắt
sợi. Vị rau diếp khác rau xà lách, hơi nhân nhẫn chứ không ngọt như rau
xà lách.
Người
kỹ tính giờ gọi bát bún riêu, vẫn nhớ những luống rau diếp đã vắng bóng
trên những vườn rau. Người cố đô ăn miếng thịt luộc thì bên cạnh chén
mắm tôm chua không thể thiếu vài lát vả - tất nhiên là vả sống chứ không
phải vả muối chua! Có thể nào gắp bún chả - cái gắp bún chả khiến một
nhà văn trong nhóm Tự Lực Văn Đoàn phải thảng thốt Nghìn năm thương nhớ
đất Thăng Long/Bún chả là đây có phải không?, lại thiếu vài ngọn tía tô?
Chắc chắn rằng không, rau nói chung và rau sống nói riêng là gia tài
quý báu của người Việt trong công cuộc mưu sinh trên dải đất lắm mưa
nhiều nắng, có thể ban đầu chỉ nhằm mục đích làm ấm bụng nhưng càng ngày
càng là một thứ chọn lọc, tinh tế đến mức kinh ngạc…
Khi
những ngọn gió mùa đông bắc dọc dài những con phố Hà Nội, đi ra đường
sùm sụp những chiếc áo ấm, cũng là lúc đĩa rau sống ngon nhất trong năm.
Trời lạnh, những đọt rau lá rau tươi mơn mởn, đua nhau ướp hương cho
bầu không khí trong lành. Tía tô thơm gắt, bù lại là những lá kinh giới
vừa phải đúng mực. Những ngọn mùi một mực tranh đua với tía tô, nhưng
với một hương thơm khác hẳn, nồng nàn quyến rũ lôi kéo sự chú ý của
người ăn. Rau húng, dù không phải là húng Láng vẫn ấn tượng, vẫn ăn đứt
những ngọn húng phương Nam. Rau thơm khoe những chiếc lá xanh đậm bên
cạnh những lá cải cay xanh non…
Tùy thuộc người ăn
và món ăn, có thể bổ sung cho đĩa rau sống những loại khác như giá, như
tần ô, rau răm, mùi tàu, diếp cá… Lại cũng tùy theo mùa mà một bà nội
trợ sửa sang một đĩa rau sống cho cả nhà. Ví như mùa hè thì không thể
thiếu rau muống chẻ hay bắp chuối xắt. Ví như lát khế hay lát chuối chát
không thể thiếu trong món vịt luộc. Ví như trong món cơm hến xứ Huế,
đĩa thịt luộc cuốn bánh tráng trong Nam - thật khó lòng kể hết tên các
loại rau trong một đĩa rau! Rau sống, cách nào vẫn ngon miệng.